NHỮNG GỢI Ý:

Hôm nay chúng ta đọc đến phân đoạn cuối cùng của Phúc âm Lu-ca. Chúc mừng bạn!

Lu-ca 24:36-53

 

Câu Kinh Thánh ghi nhớ Lu-ca 24:45 (BDHĐ): 

Bấy giờ Ngài mở trí cho môn đồ được hiểu Kinh Thánh.

 

NỘI DUNG

Sự hiện đến cùng mười một sứ đồ

(Mat 28:16-20; Mac 16:14-18; Gi 20:19-23; Cong 1:6-8)

36 Môn đồ đương nói với nhau như vậy, chính Đức Chúa Jêsus hiện ra giữa đó mà phán rằng: Bình an cho các ngươi! 37 Nhưng môn đồ đều sửng sốt rụng rời, tưởng thấy thần. 38 Ngài phán rằng: Sao các ngươi bối rối, và sao trong lòng các ngươi nghi làm vậy? 39 Hãy xem tay chân ta: Thật chính ta. Hãy rờ đến ta, và hãy xem; thần thì không có thịt xương, mà các ngươi thấy ta có. 40 Đương phán vậy, Ngài giơ tay và chân ra cho xem. 41 Nhưng vì cớ môn đồ vui mừng, nên chưa tin chắc, và lấy làm lạ, thì Ngài phán rằng: Ở đây các ngươi có gì ăn không? 42 Môn đồ dâng cho Ngài một miếng cá nướng. 43 Ngài nhận lấy mà ăn trước mặt môn đồ.

44 Đoạn, Ngài phán rằng: Ấy đó là điều mà khi ta còn ở với các ngươi, ta bảo các ngươi rằng mọi sự đã chép về ta trong luật pháp Môi-se, các sách tiên tri, cùng các thi thiên phải được ứng nghiệm. 45 Bấy giờ Ngài mở trí cho môn đồ được hiểu Kinh thánh. 46 Ngài phán: Có lời chép rằng Đấng Christ phải chịu đau đớn dường ấy, ngày thứ ba sẽ từ kẻ chết sống lại, 47 và người ta sẽ nhân danh Ngài mà rao giảng cho dân các nước sự ăn năn để được tha tội, bắt đầu từ thành Giê-ru-sa-lem. 48 Các ngươi làm chứng về mọi việc đó; ta đây, sẽ ban cho các ngươi điều Cha ta đã hứa, 49 còn về phần các ngươi, hãy đợi trong thành cho đến khi được mặc lấy quyền phép từ trên cao.

Sự ngự lên trời

(Mac 16:19,20; Cong 1:9-11)

50 Kế đó, Ngài đem môn đồ đi đến nơi xung quanh làng Bê-tha-ni, giơ tay lên mà ban phước cho. 51 Đương khi ban phước, Ngài lìa môn đồ mà được đem lên trời. 52 Môn đồ thờ lạy Ngài rồi trở về thành Giê-ru-sa-lem, mừng rỡ lắm. 53 Môn đồ cứ ở trong đền thờ luôn, ngợi khen Đức Chúa Trời.

 


PHẦN GIẢI NGHĨA

Những tấm lòng ngờ vực: Chúa mở trí họ (Lu 24:36-46)

Có quá nhiều sự việc phấn khích xảy ra ngày hôm đó, có nhiều điều không thể giải thích được nên mười sứ đồ (vắng sứ đồ Thô-ma) cùng những người khác gặp nhau tối hôm ấy và chia sẻ những gì họ thấy. Trong khi Cơ-lê-ô-pa cùng bạn ông kể cho nhau về chuyện Chúa Jêsus, Ngài xuất hiện trong phòng khi mọi cửa đều đóng kín! (Gi 20:19).

Có lẽ bạn tưởng rằng các tín hữu sẽ reo mừng và dâng lời ca ngợi, nhưng họ đều sửng sốt, rụng rời và bối rối (Lu 24:37-38). Điều xảy ra bất ngờ khiến họ hầu như không có sự chuẩn bị, dù nhiều người trong số họ đã gặp Chúa Phục sinh. Mac 16:14 cho thấy tình trạng của lòng họ đã ảnh hưởng đến việc biểu lộ sự sợ hãi của họ.

Chúa trấn tĩnh họ. Trước tiên, Ngài chúc phước cho họ: “Bình an cho các ngươi” (Lu 24:36). Điều kế tiếp khi Ngài trấn an họ, đó là cho họ xem tay chân bị đóng đinh của Ngài (Thi 22:16) để họ tin chắc Ngài không phải là một bóng ma. Chúa đồng ăn với họ để chứng minh cho những tín hữu ngờ vực này tin rằng Ngài thật sự đang sống và hiện hữu, thậm chí Ngài còn mời họ rờ thử vào thân thể Ngài (Lu 24:39; IGi 1:1). Với tri thức hạn hẹp, chúng ta không thể giải thích được làm sao thân thể một người có xương thịt rắn chắc lại di xuyên cửa và biến hóa được. Chúng ta cũng không hiểu vì sao thân thể được vinh hiển mà vẫn còn mang những dấu vết của thập tự giá. Nhưng chúng ta biết rằng sẽ có một ngày chúng ta sẽ giống Ngài trong sự vinh hiển (IGi 3:1-2).

Nguồn bình an và sự bảo đảm cuối cùng, là lời Đức Chúa Trời. Vì vậy Chúa “mở trí họ”về lời Kinh Thánh ở Cựu Ước, như Ngài đã làm cho các môn đệ ở Em-ma-út. Sau cùng, các môn đệ không bị lạc hướng trong tư tưởng và suy đoán của riêng mình, nhưng nhận lấy những lẽ thật của lời Đức Chúa Trời. Hôm nay chúng ta không thể rờ được Chúa Jêsus, và cũng không cần thiết phải làm vậy, nhưng chúng ta vẫn có thể đặt niềm tin mình trên lời Đức Chúa Trời (IGi 1:1-5).

Không chỉ giúp họ hiểu luật pháp, các tiên tri, các đoạn Thi thiên, Chúa còn nhắc họ nhớ lại những điều Ngài đã dạy dỗ họ, và giải thích cho họ những mối liên hệ đó. Giờ đây họ hiểu rằng, Ngài phải chịu thương khó, chịu chết và vì sao thập tự giá có liên quan đến những lời hứa về Vương quốc trên trời (IPhi 1:10-12). Thật là một đặc ân dành cho họ khi lắng nghe Chúa bày tỏ Lời Ngài!

Những tấm lòng vui mừng: Chúa mở môi miệng họ (Lu 14:47-53)

Đặc ân luôn đem đến trách nhiệm. Các môn đệ phải làm chứng về những điều Chúa đã phán và thực hiện (Cong 1:8). Người làm chứng là người nói thật những gì mình thấy và nghe (Cong 4:20). Chúng ta là những chứng nhân nói về Chúa Jêsus và cho tội nhân hư mất biết phương cách để được cứu rỗi.

Làm sao một nhóm người bình thường có thể tin rằng họ thực hiện được nhiệm vụ như thế? Đức Chúa Trời hứa ban cho họ quyền năng (Lu 24:49; Cong 1:8) và Ngài đã làm vậy. Vào ngày lễ Ngũ tuần, Thánh Linh Đức Chúa Trời đã giáng trên Hội Thánh và ban cho họ quyền năng rao giảng Đạo Ngài (Cong 2:1-47). Sau lễ Ngũ tuần, Đức Thánh Linh vẫn ban quyền năng lớn cho họ (Cong 4:33).

Việc làm chứng không phải là điều chúng ta đã làm cho Chúa, nhưng đó là điều Ngài hành động qua chúng ta khi chúng ta đầy dẫy Đức Thánh Linh. Có một sự khác biệt lớn giữa “quảng cáo hàng hoá” với lời làm chứng trong quyền năng Thánh Linh. Vance Havner nói rằng: “Người ta không đến với Chúa Jêsus sau một cuộc tranh luận. Si-môn Phi-e-rơ đến với Chúa vì Anh-rê đã đi theo làm chứng cho ông. Chúng ta ra đi với thẩm quyền của danh Chúa, trong quyền năng Thánh Linh để rao giảng về Phúc Âm của ân điển Ngài.

Chúa Jêsus thăng thiên và Ngài đang ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời để cầu thay cho chúng ta. Dĩ nhiên, Ngài còn chuẩn bị một nơi trên thiên đàng cho chúng ta, là những con cái Ngài (Gi 14:1-6). Một ngày nào đó, Ngài sẽ tái lâm để đem chúng ta đi với Ngài mãi mãi.

Điều cuối cùng Chúa thực hiện, đó là: chúc phước cho những người thuộc về Ngài. Vì vậy điều trước tiên họ làm là thờ phượng Ngài! Hai điều này sẽ luôn đi đôi với nhau, vì khi chúng ta thật sự thờ phượng Ngài, Ngài sẽ ban phước cho chúng ta. Ngài không chỉ mở môi miệng các tín hữu để làm chứng về Ngài, Ngài còn mở môi họ để thờ phượng và tôn vinh Ngài!

Bác sĩ Lu-ca mở đầu Phúc Âm bằng một hình ảnh trong đền thờ (Lu 1:8) và kết thúc Phúc Âm giống như vậy (Lu 24:53). Tuy nhiên, có một sự khác biệt giữa thầy tế lễ vô tín và câm lặng với những thánh đồ tin cậy và vui mừng! Lu-ca đã giải thích vì sao Chúa Jêsus đến Giê-ru-sa-lem và hoàn thành công tác cứu chuộc của Ngài. Sách Lu-ca mở đầu và kết thúc tại thành Giê-ru-sa-lem. Nhưng trong sách Công vụ các Sứ đồ của ông đã giải thích quá trình Phúc Âm của Đức Chúa Trời loan truyền từ Giê-ru-sa-lem đến Rô-ma.

Mong rằng qua việc đọc Phúc âm Lu-ca của chương trình Đọc Kinh Thánh Hằng ngày sẽ giúp bạn hiểu biết rõ hơn về Chúa Jêsus, bạn có cam kết tôn thờ, yêu kính Ngài và vâng giữ mạng lịnh cuối cùng Chúa truyền dạy là hãy đầy dẫy Thánh Linh và làm chứng về Chúa cho mọi người bắt đầu từ « Giê-ru-sa-lem » của bạn, là những người thân trong gia đình, họ hàng, người thân trong nơi làm việc... Nguyện Đức Chúa Trời ban phước dư dật trên bạn. Hẹn gặp bạn trong chương trình đọc Phúc âm Giăng. 

Do KT